Trương Hải Diêm cũng không thể chắc chắn chuyện tào lao này có liên quan đến chuyện mình cần tra không. Nhưng so với tra bừa không mục đích, manh mối này chung quy cũng có một phương hướng.
Ruồi, cũng chắc chắn có liên quan đến ôn dịch.
Một thủy thủ nửa đêm đi bắt ruồi, thời gian cũng vô cùng khéo, chính là khi con tàu này đến Melaka, lúc ôn dịch bắt đầu phát tán.
Có khi nào Tống Sai chính là kẻ phát tán ôn dịch kia, cậu ta không nhảy xuống biển, mà mang những con ruồi có mầm bệnh xuống tàu, đi phát tán khắp nơi.
Không, sẽ không trùng hợp như vậy, bởi vì mỗi nơi xảy ra ôn dịch, người đầu tiên phát bệnh, vừa hay đều là khách của tàu Nam An. Ruồi truyền bệnh sẽ không chuẩn xác như vậy, chắc chắn đến nơi là phát bệnh.
Ôn dịch nhất định do người phát tán ra. Dưới đặc quyền mạnh mẽ của Steven, Trương Hải Diêm vào trong phòng ký túc của Tống Sai, nằm lên giường của cậu ta, hy vọng có thể có được linh cảm gì đó từ góc nhìn của cậu ta.
Trương Hải Diêm không thu được thành quả gì, giường rất sạch sẽ, không có ruồi, cũng không có vết máu, hình vẽ gì, để thuyết minh khoảng thời gian cuối cùng của cậu ta, là đau khổ, hay là hậm hực, lo sầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT