Hạ Phù hạ thấp giọng, sắc mặt đại biến:
“Công tử, chuyện này phải làm sao đây?”
Tống Thính Nghiêm vẫn điềm tĩnh, không chút vội vàng:
“Đã nói ra rồi thì không cần giấu nữa, che giấu ngược lại dễ gây nghi ngờ.”
Hắn bước lên một bước, cất giọng rõ ràng. Giọng nói của hắn vô cùng dễ nghe, có khí chất chính trực, khiến người khác không thể không tin phục:
“Chúng ta mang theo dược liệu ngàn năm hiếm thấy ở Trung Nguyên, chỉ là cách bảo quản chỉ có hai vị thị vệ kia nắm được. Trong rừng này có mãng xà và độc trùng, vô cùng nguy hiểm, không muốn làm khó quý tộc.”
Kẻ thông minh luôn biết lấy lợi ích làm ưu tiên hàng đầu — chiêu này xưa nay chưa từng sai. Nếu chỉ vì cứu người thì chắc chắn là không thể, nhưng nếu là dược liệu ngàn năm, thứ hiếm có khó tìm, thì đương nhiên người ta sẽ muốn cứu người sống trở về lấy vật quý ấy.
Nữ nhân áo đỏ nghe vậy liền hạ quyết định:
“Ta tự có cách phái người đi, các ngươi cứ yên tâm làm khách là được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play