Tống Thính Nghiêm mỉm cười, nụ cười của hắn vẫn thu liễm, giống như bản tính vốn có – mọi cảm xúc đều khắc chế, ngay cả vui mừng cũng vậy:
“Vậy thì tốt. Đợi hoàng tổ mẫu dùng thuốc của tộc Ô Cổ, thân thể sẽ khá hơn. Ta đã giao thuốc cho Thái y viện kiểm tra, nếu không có vấn đề gì sẽ lập tức mang tới.”
Ma ma gật đầu lia lịa, trong giọng nói không giấu được sự vui mừng, hiển nhiên là rất có thiện cảm với Tống Thính Nghiêm, nhưng vẫn giữ thái độ trầm ổn, không thể nhìn thấu.
Yểu Chi đứng sau lưng Tống Thính Nghiêm, im lặng lắng nghe.
Tình cảm giữa tổ tôn hoàng thất đúng là không giống người thường — nếu là nhà dân, cháu mà tới thăm bà, thì bà đã ra cửa trông ngóng từ lâu, làm gì còn tâm trí ngủ trưa, lại còn thêm bao nhiêu lễ nghi phiền phức như vậy…
Tống Thính Nghiêm thì rõ ràng không để tâm, cứ thế lặng lẽ chờ đợi.
Nửa nén hương trôi qua, ngay cả Yểu Chi cũng bắt đầu thấy mỏi, lúc này trong điện mới có động tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT