Càng đến gần mép vực, gió càng lớn, thổi bay áo bào của Tống Thính Nghiêm, gió mạnh đến mức đủ để cuốn cả người xuống vực.
Hắn bước xuống chiếc vòng sắt tiếp theo, ngay khoảnh khắc ấy, chiếc vòng phía sau bất ngờ lung lay, nghiêng lệch, khiến cả người mất trọng lực, rơi hụt xuống, treo lơ lửng giữa không trung.
“Công tử!” Hạ Phù hoảng hốt hét lên.
Nhưng Tống Thính Nghiêm đã lập tức mượn lực xoay người, đạp lên chiếc vòng bị cong vẹo, rồi lập tức bước sang vòng tiếp theo, phía sau chiếc vòng sắt gãy rơi xuống vực, hồi lâu vẫn chưa nghe thấy tiếng va chạm đáy vực.
Hạ Phù thở dốc liên hồi, hàm răng va vào nhau, căng thẳng đến mức chân mềm nhũn, không dám lên tiếng nữa, chỉ dám dõi mắt không rời theo từng bước đi của Tống Thính Nghiêm.
Tống Thính Nghiêm nắm lấy sợi dây thừng, cúi mắt nhìn xuống vực sâu vạn trượng, nếu ngã xuống sẽ là tan xương nát thịt, nhưng ánh mắt hắn lại không hề lộ chút sợ hãi, tựa như đi trên mặt đất bằng phẳng.
Hạ Phù nín thở, dõi theo từng bước chân, vô thức siết chặt chuôi kiếm trong tay, chuôi kiếm đã thấm đầy mồ hôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT