Tuy rằng Chu Đồng phải một tuần sau mới có thể chính thức nhập đoàn, nhưng nghi thức khai máy hôm nay, cô ấy vẫn phải đến tham dự. Đừng nhìn hiện tại cô là Ảnh hậu, nhưng Vùng Đất Không Người là bộ phim do đạo diễn nổi tiếng và có địa vị cao trong giới – Hạ Thu Sinh – cầm trịch, nam chính lại là Ảnh đế đại mãn quán – Thẩm Vi Thanh. Có thể giành được vai diễn lần này, không chỉ là nỗ lực của riêng cô mà còn là kết quả từ việc cả công ty và đoàn đội của cô ấy dốc hết sức lực hỗ trợ.

Lần này, người đại diện của Chu Đồng đích thân đi cùng cô đến Tây Song Bản Nạp để tham gia lễ khai máy, đủ thấy bọn họ cực kỳ coi trọng sự hợp tác lần này. Suốt cả đoạn đường lắc lư ngồi xe tới đây, công tác chuẩn bị tại hiện trường gần như đã sắp xếp đâu vào đấy.

Giữa đám đông tại hiện trường, ánh mắt đầu tiên của Chu Đồng liền rơi ngay vào người Thẩm Vi Thanh.

Người đại diện huých nhẹ cô một cái: “Đi nhanh lên, qua chào hỏi đi.”

Đúng lúc này, các nhân viên xung quanh cũng chú ý thấy đoàn người của Chu Đồng, lập tức lên tiếng chào đón.

Nghe thấy tiếng gọi, Thẩm Vi Thanh và những người bên cạnh quay đầu nhìn sang.

Chu Đồng vội vàng bước tới.

“Hạ đạo, Thẩm lão sư, xin chào.”

Thẩm Vi Thanh gật đầu lịch sự với Chu Đồng, cũng xem như chào hỏi qua lại.

Hạ Thu Sinh luôn rất hài lòng về Chu Đồng, nay cô còn có thể xin nghỉ để cố ý đến tham dự lễ khai máy, ấn tượng của ông đối với cô càng thêm tốt. “Tiểu Chu à, vất vả cho cháu rồi.”

Vì nội dung phim mang tính chất đặc biệt, Hạ Thu Sinh còn mời hẳn đại diện cảnh sát phòng chống ma túy đến tham dự nghi thức khai máy. Đoàn phim mặc đồng phục áo thun đen đã được chuẩn bị thống nhất từ trước, dưới sự hướng dẫn của cảnh sát, họ cùng nhau tuyên thệ chống lại những phát ngôn độc hại.

Lễ khai máy kết thúc, Chu Đồng lập tức vội vàng lên chuyến bay quay về Hoành Điếm.

Vùng Đất Không Người chính thức bấm máy.

Đây không phải là lần đầu tiên Thẩm Vi Thanh đóng vai cảnh sát phòng chống ma túy. Tuy gần hai năm nay anh không tham gia đóng phim, nhưng kiến thức chuyên môn từng học dường như đã khắc sâu vào trong đầu. Dù là cầm súng gỗ hay đấu vật, trên người anh không hề có chút lúng túng nào của người mới.

Sau khi từ chối kịch bản Ngọc Linh Lung của Triệu Phi Vân, rất nhanh họ đã chốt được kịch bản Trầm Hương. Vậy nên khi thấy Lộc Hi bị bôi đen trên mạng vì scandal đạo nhái liên quan đến Ngọc Linh Lung, Đào Nhiên lập tức chủ động liên hệ với đạo diễn của Trầm Hương, muốn xem có thể đẩy thời gian công bố sớm hơn được không.

Cô gọi điện tới, nhưng đạo diễn bên kia nghe máy với giọng ấp úng.

Linh cảm bất an lập tức dâng lên trong lòng Đào Nhiên.

“Trương đạo, có chuyện gì sao?”

Đầu dây bên kia im lặng vài giây, rồi mới nói: “Quản lý Đào à, thật ra hôm nay tôi cũng định gọi cho cô. Bên này… e là không thể công bố tên Lộc Hi được.”

Phản ứng đầu tiên của Đào Nhiên là: họ bị cướp vai rồi.

“Người phía bên kia là ai?” cô hỏi thẳng.

Đạo diễn Trầm Hương có chút áy náy với cô. Dù sao mọi người đều trong cùng một công ty, chuyện này cũng chẳng giấu được lâu, nên ông ta cũng không định nói dối.

“Đinh ——”

Thang máy mở ra.

Những người trong văn phòng bên ngoài theo phản xạ cùng ngẩng đầu nhìn về phía thang máy.

Đào Nhiên mặt lạnh như sương, bốc hỏa đằng đằng bước ra khỏi thang máy.

Mọi người trong văn phòng đều cảm thấy run rẩy trong lòng, "Gì đây, gì đây? Lại xảy ra chuyện gì nữa rồi?"

Nhìn thấy cô xông thẳng đến văn phòng của Phó Tổng Triệu, thư ký lập tức tiến lên, dè dặt nhắc nhở:

“Đào tỷ, La tỷ vẫn còn đang ở trong đó…”

La Phần đúng là đang ở văn phòng Triệu Phi Vân. Hai người họ đang bàn về kịch bản Trầm Hương. Có thể giành được kịch bản này, công lớn không thể không kể đến Triệu tổng. Hai người đang trò chuyện, thì đột nhiên — cửa lớn văn phòng bị “Phanh” một tiếng đẩy mạnh.

La Phần bị dọa suýt chút nữa làm đổ ly nước trên bàn trà.

Triệu Phi Vân cũng không khá hơn là bao, hoảng hốt nhìn Đào Nhiên xông vào:

“Đào Nhiên! Cô làm sao vậy! Vào văn phòng mà không biết phải gõ cửa trước sao?!”

Thư ký đi theo phía sau sắc mặt trắng bệch, vội nói:

“Triệu tổng, xin lỗi, là em không cản được Đào tỷ…”

Triệu Phi Vân liếc thấy sắc mặt lạnh lẽo của Đào Nhiên, trong lòng hiểu ngay vì sao cô đến. Với khí thế này, cản được mới là chuyện lạ. Hắn phất tay, giọng mất kiên nhẫn:

“Thôi bỏ đi, ra ngoài đi, nhớ đóng cửa lại!”

Thư ký vội vàng đáp lời, nhanh chóng ra ngoài và nhẹ nhàng khép cửa lại.

La Phần vì bị dọa nên sắc mặt vốn đã không tốt, nhưng khi thấy người đến là Đào Nhiên thì tâm trạng lập tức sáng bừng. Thấy Đào Nhiên không vui, cô lại càng vui. Nhất là khi lý do khiến Đào Nhiên tức giận lại là vì cô – vậy thì lại càng sướng hơn nữa.

“Đào tỷ, có cơn gió nào thổi chị đến đây thế?” La Phần cười hỏi đầy khiêu khích.

Đào Nhiên hoàn toàn không thèm để ý đến cô ta, chỉ nhìn thẳng vào Triệu Phi Vân, lạnh lùng hỏi:

“Triệu tổng, anh làm vậy là có ý gì?”

Triệu Phi Vân ho nhẹ một tiếng:

“Quản lý Đào, cô nói vậy là có ý gì?”

“Bên tôi tạo hình cho vai nữ chính trong Trầm Hương đã hoàn tất, vậy mà đột nhiên bên đoàn phim lại thông báo đổi người thành Phó Mân Mẫn. Tôi hỏi có ý gì, chẳng lẽ anh không rõ? Anh phải là người hiểu rõ nhất mới đúng. Anh cũng đừng vòng vo với tôi, trước khi đến đây tôi đã gọi điện xác nhận với bên đoàn rồi.”

Lời nói của Đào Nhiên khiến sắc mặt Triệu Phi Vân trầm xuống, nhưng rất nhanh, hắn cũng nổi giận, giận dữ bật lại:

“Vậy thì sao? Nếu cô đã rõ hết rồi, đến tìm tôi làm gì? Muốn gây chuyện à?”

Đào Nhiên cười lạnh, tức giận đến mức bật cười:

“Tôi đến đây chỉ để nói cho anh biết — dù có mất Trầm Hương, bên tôi cũng sẽ không nhận Ngọc Linh Lung.”

Nói xong, cô dứt khoát xoay người, rời khỏi văn phòng.

Triệu Phi Vân bị câu nói đó làm tức đến mức ngồi yên không nổi. Văn phòng của hắn thành chỗ nào vậy? Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!

Mỗi lần đến đều khiến hắn tức điên! Càng nghĩ đầu hắn càng đau, bất giác đưa tay lên ấn huyệt thái dương.

La Phần lên tiếng:

“Triệu tổng, anh không sao chứ?”

Triệu Phi Vân thở ra một hơi:

“Tôi không sao, nghỉ ngơi một chút là ổn. Cô về trước đi.”

La Phần khẽ đáp một tiếng:

“Vậy anh nghỉ ngơi cho tốt, tôi ra ngoài trước.”

Chuyện Ngọc Linh Lung định mời Lộc Hi đóng vai nữ chính, trong công ty không ít người biết, La Phần lại càng không thể không biết. Nói thật, lúc nghe tin này, cô không khỏi thấy ghen ghét.

Cho dù Ngọc Linh Lung bị tố đạo nhái thì đã sao? Nếu bị xử lý công khai thì không nói, nhưng vấn đề là scandal đã bị dập tắt rồi. Vậy nên đoàn phim vẫn chủ động tìm đến Lộc Hi để hợp tác.

Nếu không phải cô biết rõ con người thật của Lộc Hi là kiểu gì, có khi còn nghi ngờ giữa bọn họ có giao dịch gì mờ ám. Có điều, Lộc Hi cũng thật là... vừa ngầu vừa ngốc, nói từ chối là từ chối thật!

La Phần trở về văn phòng, lúc này mới để ý thấy Phó Mân Mẫn cũng đang ở đó.

“Em đến từ khi nào vậy?”

“Vừa mới thôi. Nghe bảo chị đi tìm Triệu tổng, có chuyện gì à? Kịch bản có thay đổi gì sao?”

“Không đâu, Triệu tổng đích thân ra mặt thì còn có chuyện gì được nữa?”

La Phần ngồi xuống ghế sofa đối diện cô, cong môi, “Có điều, chị vừa xem được trò hay – Đào Nhiên biết Trầm Hương đã về tay bọn mình, chạy thẳng tới văn phòng phát hỏa một trận lớn, xem ra tức lắm.”

Phó Mân Mẫn tò mò nhìn cô.

La Phần nói tiếp:

“Mấy năm nay chị với cô ta tranh tài nguyên không ít, nhưng chưa từng thấy cô ta mất khống chế như hôm nay.”

Phó Mân Mẫn suy nghĩ một lát rồi nói:

“Chắc có liên quan đến chuyện Lộc Hi bị bôi đen trên mạng.”

Cả hai đều biết, bởi vì vụ lùm xùm đạo nhái của Ngọc Linh Lung, hiện tại trên mạng Lộc Hi đang bị mắng thảm. Ban đầu chỉ là anti-fan, nhưng sau lại bị fans của nguyên tác châm biếm không thương tiếc.

Fans hai bên mắng nhau loạn cả lên, nhưng cuối cùng mũi nhọn vẫn là hướng vào Lộc Hi — cô chính là người bị tấn công dữ dội nhất.

Đào Nhiên muốn Trầm Hương công bố sớm cũng là vì nguyên nhân này. Giờ Trầm Hương bị bọn họ cướp mất, hỏi sao cô ấy không tức đến phát điên?

……

Chu Đồng đang quét mạnh ly nước ở đầu giường rơi xuống sàn, mảnh vỡ thủy tinh tung tóe khắp nơi, đúng lúc Dương Ngọc – người đại diện của cô – vừa bước vào.

“Gọi điện thoại xong rồi à?” Giọng Chu Đồng khàn khàn, mang theo chút nặng nề chưa tan.

Dương Ngọc khẽ “ừ” một tiếng: “Bên Hạ đạo bọn họ vẫn còn rất lo cho em.”

Đôi mắt Chu Đồng ẩn ẩn ánh sáng, như có điều muốn nói lại thôi: “Vậy em… em…”

Dương Ngọc thở dài một hơi, ánh mắt dịu lại nhưng lời nói không dễ nghe: “Đồng Đồng, Hạ đạo đúng là rất hài lòng với em. Nhưng bác sĩ nói rồi, chấn thương lần này nếu không nghỉ đủ ba tháng thì không thể hồi phục hoàn toàn. Em nghĩ đoàn phim Vùng Đất Không Ngườicó thể chờ em sao?”

Chu Đồng khẽ há miệng, môi run run, nhưng cuối cùng chỉ lặng lẽ quay mặt đi, không nói thêm lời nào.

Dương Ngọc hiểu quá rõ,Vùng Đất Không Ngườirốt cuộc là cơ hội quý giá cỡ nào. Có Hạ đạo, có Thẩm Vi Thanh, tổ chế tác quy tụ toàn người đỉnh cấp, không cần nghĩ cũng biết đây sẽ là siêu phẩm. Đợi đến ngày phim phát sóng, độ hot sẽ lên tới mức nào, thậm chí đến cuối năm sang năm, việc đi tranh cúp cũng không phải là chuyện không tưởng. Nhưng giờ đây Chu Đồng bị thương, đoàn phim không thể chờ nổi các cô, vậy thì mọi cơ hội cũng chấm dứt tại đây.

Dương Ngọc ngồi xuống mép giường bệnh, lòng cũng cảm thấy nuối tiếc vô cùng vì không thể cùng Chu Đồng tiến vào đoàn Vùng Đất Không Người. Nhưng cô cũng biết, người chịu đả kích lớn nhất vẫn là Chu Đồng, đòn tâm lý và thể xác cùng lúc đánh úp xuống, thật không dễ gì chịu đựng nổi. Dương Ngọc nhẹ giọng an ủi: “Không sao đâu, sau này chúng ta nhất định sẽ còn gặp được những kịch bản hay hơn nữa.”

Vai Chu Đồng khẽ run lên, run đến khiến người nhìn cũng cảm thấy xót xa.

Buổi tối hôm đó, sau khi tan làm, Thẩm Vi Thanh vừa lên xe bảo mẫu chuẩn bị về khách sạn thì bị trợ lý của Hạ đạo gọi gấp quay lại.

“Tiểu Mã ca, Hạ đạo gọi Thanh ca về làm gì vậy? Có chuyện gì à?” Đại Tráng hỏi trợ lý.

“Em cũng không rõ nữa,” Tiểu Mã cau mày, “chỉ là Hạ đạo sau khi nghe một cuộc điện thoại, liền bảo phó đạo gọi tôi đi tìm Thẩm lão sư.”

Khi Thẩm Vi Thanh đến nơi, cả tổ đạo diễn đều đã ở đó. Không khí trong phòng có chút nặng nề, ai nấy sắc mặt đều không dễ coi.

“Hạ đạo, có chuyện gì xảy ra sao ạ?” Thẩm Vi Thanh lên tiếng trước.

Hạ Thu Sinh thở dài một hơi: “Chu Đồng bên kia gặp chuyện rồi.”

Chu Đồng bị thương trong lúc quay cảnh cuối cùng trước khi đóng máy. Hôm đó là một cảnh hành động khá dữ dội với ngựa. Trong lúc quay, Chu Đồng bất cẩn ngã ngựa, phía bên kia đã lập tức đưa cô vào bệnh viện.

Sự việc xảy ra từ sáng hôm qua, nhưng đến giờ bọn họ mới được báo, xem ra chấn thương không nhẹ, phỏng đoán là hoàn toàn không thể vào tổ Vùng Đất Không Người.

Ngay sáng hôm sau, Hạ Thu Sinh bắt chuyến bay sớm nhất đến Hoành Điếm để thăm Chu Đồng.

Chu Đồng nằm trên giường bệnh, sắc mặt trắng bệch, chân bị thương còn đang bó thạch cao, nhìn qua là biết mức độ nghiêm trọng.

Cô biết bên Hạ đạo đang quay gấp như thế nào, vậy mà ông vẫn có thể dành thời gian đến thăm mình, trong lòng cô ít nhiều cũng được an ủi. Hạ Thu Sinh ở bệnh viện ngồi suốt hơn hai tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng xác định một điều – Chu Đồng không thể tham gia Vùng Đất Không Người.

Buổi tối hôm đó, sau khi kết thúc công việc, Thẩm Vi Thanh cùng vài người trong tổ đạo diễn đi ăn khuya.

Từ lúc trở về từ Hoành Điếm, sắc mặt Hạ Thu Sinh vẫn luôn trầm trọng, rõ ràng là vì chuyện nữ chính. Hai ngày nay ông đã liên hệ vài nữ diễn viên cảm thấy phù hợp, nhưng phần lớn đều đã nhập tổ quay phim khác. Tác phẩm của Hạ đạo dù tốt, nhưng những người ông chịu chủ động liên hệ đều phải là diễn viên có nhân phẩm tốt, không thể nào đi phá hỏng tiến độ đoàn phim khác để kéo người về cứu nguy.

Vì gấp gáp quá, đến ông cũng sắp nổi cáu.

“Các cậu nói giờ phải làm sao đây?”

“Tôi thật sự sắp hói đầu luôn rồi đấy.”

Vừa nói, ông vừa rót thêm một hớp bia.

Thực ra nếu giờ ông tung tin ra, trong giới chắc chắn sẽ có không ít nữ diễn viên tự nguyện đến cứu nguy. Nhưng ông lại không vừa mắt ai cả, người ông thấy hợp đều đã có đoàn phim ổn định. Bỗng nhiên, Hạ Thu Sinh như nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Vi Thanh.

“Vi Thanh à, nếu không… cậu thử nghĩ xem bên mình có ai phù hợp không?”

Tác giả có lời muốn nói:

—— Cơ hội này, không phải đến rồi sao?

—— Đọc xong muốn để lại bình luận quá đi úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc!!!!!!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play