Thẩm Vi Thanh nhìn theo xe bảo mẫu của Lộc Hi càng đi càng xa, cho đến khi bóng xe chìm vào ánh chiều tà, hóa thành một chấm đen nhỏ nơi rìa trời, lúc này anh mới thu lại ánh nhìn. Vừa quay đầu lại, liền thấy Đại Tráng đứng cách đó không xa.
“Anh, anh có biết lúc nãy trông anh như cái gì không?”
Tâm trạng của Thẩm Vi Thanh hôm nay không tệ, cũng thoải mái phối hợp hỏi lại: “Giống cái gì?”
“Hòn Vọng Thê.”
Lông mày Thẩm Vi Thanh hơi nhướn lên.
Hòn Vọng Thê… Thê…
Anh nhẹ giọng nói: “Cũng hay đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT