Lộc Hi ngẫm nghĩ một lát rồi nói nhỏ: “Vậy… hay là em rút ống hút ra nhé?”
Lúc này cô cũng hết cách rồi, không còn ống hút mới để đưa cho anh.
Nhưng còn chưa kịp hành động, Thẩm Vi Thanh đã duỗi tay nhận lấy lon Coca từ tay cô: “Không sao, anh không ngại.” Nói rồi, anh cúi đầu, trực tiếp ngậm lấy ống hút uống một ngụm.
“Cũng khá ngon.” Anh uống xong, còn thản nhiên đánh giá một câu.
Trong rạp chiếu phim tối om, Lộc Hi vẫn có thể nhìn rõ ánh sáng vụn trong đáy mắt anh. Trong thoáng chốc, cô sững người, không phản ứng kịp. Cô cảm thấy không khí xung quanh như ngưng lại, tất cả âm thanh đều bị dập tắt.
Mấy giây cứ thế lặng lẽ trôi qua, Lộc Hi mới đột ngột bừng tỉnh. Cô quay mặt sang bên, nhìn chằm chằm màn hình phía trước không chớp mắt, hai tay đặt trên đầu gối, giấu trong bóng tối đang siết chặt đến mức căng cứng.
Đúng lúc này, màn hình chuyển cảnh, ánh sáng từ phim loé lên, rọi sáng cả rạp trong một khoảnh khắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT