Thẩm Vi Thanh chờ trong phòng một lúc lâu vẫn không thấy Lộc Hi quay lại. Qua thêm một phút nữa, cuối cùng anh cũng đứng dậy bước ra ngoài. Vừa ra đến cửa thì đã thấy một người lảo đảo đi tới, anh vội vàng tiến lại gần.
Lộc Hi cúi đầu bước trên hành lang, mơ hồ nhận ra dường như có ai đó đang đi ngược chiều lại. Theo bản năng, cô hơi nghiêng người tránh sang một bên. Nhưng người kia lại thẳng tắp chắn trước mặt cô. Lộc Hi lập tức cau mày, ngẩng đầu trừng mắt nhìn người trước mặt.
Thẩm Vi Thanh bị ánh mắt ấy trừng cho sững người mất một giây, sau đó mới phản ứng lại và cảm thấy vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ — xem ra là say thật rồi, đến mức không nhận ra cả anh.
Vào đoàn lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh thấy cô say rượu.
Gương mặt cô lúc này không chỉ đỏ bừng nơi khóe mắt và hai má, mà đến cả sống mũi thanh tú cũng ửng lên một tầng hồng nhạt. Đôi mắt trong veo mang theo chút mờ mịt và giận dỗi, cả người toát ra một loại khí tức như đang cảnh giác, chẳng khác gì một con mèo con bị động chạm lãnh địa.
“Lộc Hi, là tôi.”
Giọng nói quen thuộc khiến trong mắt Lộc Hi thoáng hiện lên một tia bối rối. Cô cố mở to mắt, gắng nhìn rõ gương mặt người trước mặt. Nhưng chưa kịp thấy rõ, cả người đã loạng choạng đổ về phía trước theo quán tính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play