Hơn bảy giờ tối một chút, nơi xa phía chân trời ráng chiều đỏ rực mạnh mẽ lan rộng.
Trong lúc đang chuẩn bị quay, chuyên viên hóa trang đang trang điểm bổ sung cho Lộc Hi, không nhịn được mà nói đầy ngưỡng mộ: “Lộc lão sư, sao da chị vẫn trắng như vậy chứ?”
Lộc Hi hơi khó hiểu, nhìn về phía cô ấy.
Chuyên viên hóa trang bắt đầu than vãn: Thời tiết ở Tây Song Bản Nạp thật sự quá nóng, nhân viên trong đoàn phim mỗi ngày đều phải làm việc dưới nắng gần chục tiếng đồng hồ. Mọi người không ngoại lệ, ai cũng đen đi ít nhất hai, ba tông so với lúc mới vào đoàn, ngay cả Thẩm lão sư cũng rõ ràng bằng mắt thường cũng thấy đã đen đi không ít.
Chỉ có Lộc Hi là ngoại lệ duy nhất trong số họ.
Trải qua khoảng thời gian dài nắng mưa dãi dầu như vậy, làn da của cô vẫn trắng mịn, tinh tế như lúc mới đến, khiến các nữ nhân viên trong đoàn phim thực sự ganh tỵ muốn khóc, đặc biệt là chuyên viên hóa trang – người mỗi ngày đều phải trang điểm cho Lộc Hi – trời sinh da trắng mà cũng phải ghen tị đến chết.
Cách đó không xa bỗng vang lên tiếng “ong ong ong”, khiến ánh mắt của hai người bị thu hút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT