Nhiếp ảnh gia có đôi mắt vô cùng nhạy bén, vừa liếc đã tạch tạch lia máy một cách thuần thục, cũng ngay khoảnh khắc đó nắm lấy cơ hội, nhanh chóng bấm máy. Tấm ảnh này tạo hình quá mức hoàn hảo, hắn vừa chụp vừa nói: “Hai vị lão sư giữ nguyên tư thế, tôi đổi thêm vài góc độ nữa.”
Lúc nhiếp ảnh gia liên tục đổi góc chụp khắp nơi, hai người họ vẫn như cũ, môi chạm môi không rời. Có lẽ vì thời tiết quá nóng bức, đôi môi chạm nhau mang theo nhiệt độ cao hơn bình thường, xúc cảm mềm mại, tinh tế, ánh mắt hai người giao nhau, hơi thở quấn lấy nhau.
Lộc Hi rõ ràng có thể ngửi thấy hương vị mát lạnh trên người hắn, lẫn trong đó là hơi thở của một người đàn ông trưởng thành, hormone rối loạn và mãnh liệt. Vì thời gian tiếp xúc kéo dài quá lâu, Lộc Hi cảm thấy đôi môi như muốn bốc cháy, trong lòng mơ hồ có cảm giác sắp không giữ nổi trạng thái nhập diễn nữa.
Ngay lúc ấy, ánh mắt Thẩm Vi Thanh bỗng nhiên thay đổi, cường độ cảm xúc mãnh liệt như thể có thể thao túng cả cảm xúc của Lộc Hi, kéo cô lại vào trạng thái diễn xuất, khiến hốc mắt cô càng thêm cay xè, một lần nữa bị kéo chặt về với cảm xúc trong vai diễn.
Mãi đến khi nhiếp ảnh gia hô "kết thúc", Thẩm Vi Thanh mới rời khỏi môi cô, mà cô vẫn còn chưa hoàn hồn, đôi mắt đuôi đỏ bừng ướt át vẫn mở to nhìn anh chằm chằm.
Ánh mắt Thẩm Vi Thanh đối diện với ánh nhìn ấy, không hiểu sao cảm thấy tim mình bị ai đó nhẹ nhàng bóp chặt một cái, yết hầu cũng theo đó lăn nhẹ lên xuống.
Đại Tráng và Tặng Tặng gần như cùng lúc chạy tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT