Lan Tư Đức Nhĩ không hiểu, ngẩng đầu lên: “Ăn cơm tại sao phải mang cái này?”
An Ngộ lộ vẻ thương hại, từ ái: “Mang vào đi, lát nữa anh sẽ biết chỗ tốt của nó.”
Lan Tư Đức Nhĩ dù cảm thấy nghi ngờ, nhưng vì hoàn toàn tin tưởng An Ngộ, hắn vẫn ngoan ngoãn đeo tạp dề lên.
Dù quần áo của hắn phối với chiếc tạp dề mộc mạc này có cảm giác hơi kỳ cục, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến nhan sắc của hắn.
An Ngộ vẫn ngắm nhìn vài giây, rồi không thể chờ đợi hơn mà ngồi xuống bắt đầu ăn mì cay một cách ngon lành.
Cô gắp một đũa mì chua cay liền hì hụp húp sột sột vào miệng, vị cay thơm sảng khoái tột cùng lập tức bùng nổ trong khoang miệng! Để ý đến khẩu vị của Lan Tư Đức Nhĩ, bát của hắn cô không cho quá nhiều tương ớt, nhưng bát của mình thì cô cho hẳn một muỗng lớn đầy ắp! Sợi mì trơn tuột vừa vào miệng, mùi thơm của tương ớt lập tức lan tỏa khắp khoang miệng, không chỉ có hương của các loại gia vị thực vật, mà còn có hương vừng, hương ớt quả.
Sau vị thơm là cái cay nồng mới từ từ ập đến, kết hợp với vị chua của dấm, quả thực! Cứ như vừa thực hiện một bài tập giãn gân cốt, vô cùng sảng khoái!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT