Hiện tại Chu Du ăn uống rất khỏe, hai cân thịt nướng chỉ như khai vị. Sau đó hắn cầm lấy cái thau lớn đi ra phía sau, xếp hàng lấy cháo thịt ăn tiếp.
Mỗi chiếc xe đều được chia thành các tổ nhỏ, thành viên cùng ăn cùng ở. Tuy vậy, người ra người vào thường xuyên, gương mặt lạ cũng không hiếm, cho nên khi thấy một người lạ như Chu Du bưng thau đến lấy cháo, mọi người cũng chỉ liếc mắt một cái rồi thôi, không ai hỏi han, tiếp tục lặng lẽ nhét đồ ăn vào miệng như thói quen đã hằn vào xương tủy.
Nói là cháo thịt, nhưng thực ra trong nồi cũng chỉ lác đác vài miếng thịt nhỏ. Mùi vị thịt cũng nhạt nhẽo vô cùng, song Chu Du chẳng quan tâm. Hắn cần là cơm, có thịt hay không chẳng quan trọng.
Thấy hắn ăn uống ngon lành, vẻ mặt thỏa mãn như đang thưởng thức mỹ vị, mấy người bên cạnh dần dần ngừng ăn, chỉ nhìn hắn chằm chằm, đại khái muốn xác nhận xem trong bát hắn rốt cuộc có gì đặc biệt hơn mình hay không. Rõ ràng là cháo giống nhau, sao có thể ăn đến mức vui sướng như vậy?
Chu Du ăn sạch một thau cháo, đánh cái ợ no, đưa mắt nhìn quanh rồi hỏi:
“Ta ăn nhiều quá dọa mấy người rồi à? Ngại quá, ta ăn khỏe từ nhỏ.”
Người đàn ông trung niên ngồi bên trái lắc đầu, cố gắng nuốt nốt nửa phần cháo còn lại trong chén, nhai như không cảm nhận được vị gì. Nuốt xong, ông chậm rãi nói:
“Đáng tiếc… Nếu con trai tôi còn sống, hôm nay tôi chắc cũng được ăn thịt nướng, chứ không phải cái thứ cháo lạt lẽo này…”
Chu Du hỏi tiếp:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play