“Ơ, kia... kia là cái gì vậy?” Chiêm Thành dụi mắt, lại nhìn về hướng vừa rồi, mấy giây sau kinh hô: “Mau báo với Ninh ca, có một con dã thú đang bám theo chúng ta!”
Vừa nghe hai chữ “dã thú”, cả xe lập tức nhốn nháo. Có người chen ra xem, có người chạy đi gõ cửa khoang điều khiển. Chẳng mấy chốc, mọi người đều nhìn thấy một con tiểu thú toàn thân trắng muốt đang đuổi theo đoàn xe từ phía sau.
“Là... là hổ con!” Có người nhận ra ấn ký chữ vương trên trán nó, khiến mọi người càng thêm hoảng hốt. Ninh Húc Phong vừa báo cáo tình huống cho đội trưởng, vừa giơ súng nhắm vào Tiểu Bạch Hổ bắt đầu nổ súng.
Tiểu Bạch Hổ di chuyển cực nhanh, liên tục né trái tránh phải, linh hoạt luồn qua từng làn đạn, rồi ngửa đầu gầm lên một tiếng non nớt nhưng vang dội.
Lúc này Chu Du đang sửa lại hành lý trong xe, bất ngờ xe rẽ gấp một khúc cua khiến cái rương lăn tới chân Thiệu Kỳ. Thiệu Kỳ cúi đầu nhìn, huýt sáo một tiếng: “Ôi chà, rương báu vật đây mà!”
Chu Du bước qua nhặt rương lên, hừ lạnh: “Cũng chẳng bì nổi với một ngón tay của Thiệu tiên sinh.” Dù sao người ta là đại thổ hào, mang tài sản kếch xù theo người.
“Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?” Chu Du ló đầu ra ngoài cửa sổ, thấy Lý Hoành Hi đang dẫn mấy chiếc xe thiết giáp chạy vượt qua xe họ, liền lớn tiếng hỏi: “Lại có dã thú tấn công sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play