Chờ con hổ con ăn no ngủ say, Chu Du để nó tìm một hang động trong núi làm chỗ ẩn náu tạm thời, còn cẩn thận để lại không ít quả mọng bên trong, sau đó lặng lẽ rời đi. Trong lòng hắn hiểu rõ, một sinh vật nhỏ bé như vậy sống sót nơi rừng sâu đầy hiểm họa gần như là không thể, nhưng những gì hắn có thể làm… cũng chỉ đến thế.
Chu Du cõng lão đầu cầu tiếp tục lên đường. Hắn xem lại bản đồ điện tử mà Thiệu Kỳ từng đưa, nếu đoàn xe không đổi hướng, bọn họ hẳn có thể nhanh chóng đuổi kịp.
Lão đầu cầu quay đầu lại nhìn thoáng qua, tiếc nuối nói:
“Ngươi thật sự là đứa trẻ thiện lương nhất ta từng gặp. Đổi lại người khác mà bắt gặp con hổ con kia, việc đầu tiên chắc chắn là bắt đem bán. Dị thú tồn tại giá trị nghiên cứu rất cao, có thể bán được không ít điểm tích lũy đấy.”
Chu Du vốn không biết chuyện này, dừng bước hỏi:
“Bán cho viện nghiên cứu nghiên cứu sao? Có thể bán được bao nhiêu tiền?”
“Không chỉ viện nghiên cứu, một số xí nghiệp dược phẩm cũng thu mua. Cụ thể bán được bao nhiêu thì ta không rõ, còn phải xem cấp bậc của dị thú. Sao? Hối hận rồi à?” Lão đầu cầu thầm nghĩ: Con người, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cám dỗ của tiền tài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT