Giang Tiều hiểu, Kỷ Thủ Chuyết không chỉ giữ gìn tiệm bánh, mà còn giữ gìn cả nỗi niềm dành cho ba mình, giữ gìn gia đình này, thậm chí còn có trách nhiệm với từng người trong tiệm.
"Thật sự không thể không đi sao?"
Giang Tiều vội nói: "Nếu, nếu thật sự không thể không đi, anh sẽ làm gì? Làm thế nào mới chịu rời đi?"
"Ba sẽ làm gì nhỉ?" Kỷ Thủ Chuyết rất hoang mang, đầu óc anh chậm chạp, không thể nào đoán được suy nghĩ của ba, ba không nói rõ câu trả lời cho anh, anh không dám tự ý kết luận, anh nhìn quanh tiệm bánh, lẩm bẩm: "Nếu có một tiệm bánh giống hệt như vậy thì tốt rồi."
Giang Tiều như tìm được câu trả lời mình muốn, đồng tử mở to, cả người có vẻ phấn khích, cậu đột nhiên đứng dậy, kích động lặp lại: "Chỉ cần một tiệm bánh giống hệt như vậy là được sao?"
Kỷ Thủ Chuyết ngẩn người ra vì phản ứng đột ngột của cậu, một lúc lâu sau mới hoàn hồn: "Anh chỉ nói vu vơ thôi, sao có thể có tiệm bánh nào giống hệt được, cho dù có..."
Nhưng Kỷ Thủ Chuyết còn chưa nói xong, Giang Tiều đã vội vàng cắt ngang: "Giống hệt, nếu có thì được đúng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT