Trời vừa sập tối, Kỷ Thủ Chuyết đã đến trước tòa nhà bệnh viện. Anh không dám đến quá gần, chỉ đứng từ xa nhìn cửa sổ phòng bệnh của Mạc Ngu. Ánh sáng le lói qua khe hở của rèm cửa, anh biết Mạc Ngu đang ở phía sau tấm rèm đó, anh chỉ cần đợi thêm chút nữa, chỉ một chút nữa thôi, anh sẽ đưa Mạc Ngu về nhà.
Ban đêm gió lớn, thổi lá cây xào xạc, từng cơn gió lạnh luồn vào người, Kỷ Thủ Chuyết kéo chặt áo khoác, kìm nén sự lo lắng trong lòng, chăm chú nhìn về phía cửa sổ, muốn ngay lập tức ứng cứu Mạc Ngu.
Tấm rèm phía sau cửa kính hình như động đậy, ánh sáng tắt phụt, Kỷ Thủ Chuyết tưởng kế hoạch bỏ trốn của Mạc Ngu được thực hiện sớm hơn, anh vừa định tiến lên, thì từ cổng bệnh viện chạy ra mấy người, trong đó có một nữ y tá trông quen quen, chính là cô y tá ở quầy lễ tân ban ngày đã không cho anh vào.
"Ở kia!" Nữ y tá chỉ vào bụi cỏ tối đen, mấy người còn lại trông giống bảo vệ chạy theo hướng tay cô ta chỉ.
Kỷ Thủ Chuyết chưa kịp phản ứng, đợi đến khi mấy bảo vệ đứng hết trước mặt anh, anh mới hiểu mình đã bị phát hiện.
"Chúng tôi nhận được phản ánh của bệnh nhân, nói có người lảng vảng khả nghi." Nữ y tá bổ sung thêm một câu: "Chúng tôi đã báo cảnh sát rồi."
Kỷ Thủ Chuyết giật mình, anh muốn giải thích cho mình, trong lúc nóng vội, anh nói cũng hơi lắp bắp: "Không... không phải, tôi... tôi không phải người xấu... tôi đến đây chiều nay rồi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT