"Sao Tiểu Tiều vẫn chưa tỉnh?"
"Ngài Giang, chuyện này khó nói lắm."
Bên tai là cuộc đối thoại của hai người đàn ông, giọng nói của một trong số họ rất quen thuộc, Mạc Ngu không nhớ đã nghe thấy ở đâu, cậu thậm chí không phân biệt được đây là mơ hay thực, rất nhanh, cậu lại mất đi ý thức.
Giang Tiều trên giường bệnh khẽ rên một tiếng, Giang Dụ vội vàng tiến lên, đợi nửa phút vẫn không thấy Giang Tiều tỉnh lại. Sau khi nhận được điện thoại của Tằng Thuỵ Trạch, anh ta lập tức bỏ dở công việc, vội vàng đến bệnh viện, không ngờ lại thấy Giang Tiều nằm trên giường bệnh.
Mấy tháng không gặp, Giang Tiều gầy đi hẳn, trên tay không biết bị thương ở đâu, vết sẹo đã lành nhưng vẫn còn chút dấu vết, trên người mặc quần áo rẻ tiền, kiểu tóc cũng quê mùa, với tính cách thích làm đẹp của thằng nhóc này, sao có thể chịu đựng được những vết thương như vậy trên người.
Rõ ràng là người đang du học ở nước ngoài, sao lại xuất hiện ở nơi như Lộc Giác, nếu không phải thấy Giang Tiều hôn mê bất tỉnh, Giang Dụ thật sự muốn lôi cậu từ trên giường xuống đánh cho một trận.
Vừa rồi bác sĩ nói không nguy hiểm đến tính mạng, anh ta đi gấp, công ty còn một đống việc đang chờ, Giang Dụ dặn dò Tằng Thuỵ Trạch: "Cậu đi cùng tôi về công ty trước, có việc gì thì bảo người của bệnh viện gọi điện cho cậu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT