Hồng Lệnh giữ nụ cười trên mặt, vừa gật đầu, vừa tán thành với Kỷ Thủ Chuyết, nhưng thực chất anh ta chẳng nghe lọt tai lời nào. Anh ta không hiểu, cũng không muốn hiểu, Kỷ Thủ Chuyết bảo thủ y như ba anh.
Những thứ gọi là tình cảm và kỷ niệm, trong mắt Hồng Lệnh chẳng đáng một xu, anh ta chỉ quan tâm đến tiền, chỉ quan tâm làm sao kiếm được nhiều tiền hơn, nếu không lãi mẹ đẻ lãi con, cái hố này anh ta sắp không lấp nổi nữa rồi.
Nếu Kỷ Thủ Chuyết không chịu nghe, anh ta thậm chí còn đang cân nhắc có nên tự mình ký hợp đồng di dời, một khi hợp đồng đã ký, mọi chuyện đã rồi, dù có muốn hối hận cũng không được.
Không nói chuyện được nữa, đợi Kỷ Thủ Chuyết nói xong, Hồng Lệnh liền lảng sang chuyện khác: "Chuyện di dời để sau hẵng nói, A Ngu sao rồi? Khi nào xuất viện được?"
Kỷ Thủ Chuyết thở dài: "Vẫn đang hồi phục, bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn, chắc sắp xuất viện được rồi."
Không có tin nào khiến Hồng Lệnh hài lòng, anh ta luôn cảm thấy Mạc Ngu vướng víu. Kỷ Thủ Chuyết tính tình thật thà, mình khuyên nhủ thêm chút nữa, biết đâu có thể thuyết phục được. Kỷ Thủ Chuyết dễ dụ, nhưng Mạc Ngu thì khác, cậu đã thấy anh ta ở sảnh giao dịch, quan hệ giữa cậu và Kỷ Thủ Chuyết lại tốt như vậy, Kỷ Thủ Chuyết lại tin tưởng cậu, dù sao cũng là một mối nguy hiểm tiềm ẩn.
Ăn cơm với anh rể xong, Kỷ Thủ Chuyết mang đồ đến bệnh viện. Đến bệnh viện thì trời đã nhá nhem tối, Kỷ Thủ Chuyết nhẹ nhàng đẩy cửa phòng bệnh, sợ làm phiền Mạc Ngu nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play