Lưu Tử Ngang phát ra âm thanh ghen tị: “Ta cũng muốn mua rượu không cần tiêu tiền!”
Hắn ta không có sở thích gì khác, chỉ thích uống rượu, đặc biệt là rượu hoa quả thanh ngọt, không gây say, cảm giác lâng lâng đó rất thích hợp để làm thơ.
Sở Hoạ chân thành đề nghị: “Vậy ngươi có thể mở một quán rượu.”
Lưu Tử Ngang: "...".
Khoan đã! Hắn ta đột nhiên nhận ra điều gì đó, “Quán rượu của muội muội ngươi chẳng lẽ là 'Bách Tửu Các' sao?”
Sở Hoạ gật đầu: “Lưu đại nhân từng nghe nói sao?”
Lưu Tử Ngang âm thầm nắm chặt tay, sao lại chưa từng nghe qua, hắn ta còn là khách quen ở đó.
Hắn ta đã khen Bách Tửu Các trước mặt Sở Cần rất nhiều lần, mỗi tháng ít nhất một nửa bổng lộc đều tiêu ở đó, vậy mà Sở Cần chưa từng nói quán rượu đó là do muội muội hắn ta mở, để hắn ta có thể đi cửa sau mua một ít rượu số lượng có hạn.
Như vậy còn gọi là huynh đệ sao? Huynh đệ làm bằng đất sét sao?!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play