Lâm Hữu là tâm phúc của Hoàng thượng, nếu có thể bị các quan viên khác sai khiến, thì đừng hòng giữ được mũ ô sa trên đầu.
Cho đến khi Hoàng thượng bảo Trần Cửu đến truyền lời, Lâm Hữu mới lệnh cho Cẩm y vệ đi điều tra.
Hộ bộ Thị lang tức giận đến mức râu tóc dựng ngược: “Không biết linh hoạt!”
Ông ta còn muốn nói thêm vài câu, bị đồng liêu bịt miệng: “Không nghe thấy nữa.”
Hóa ra là Sở Hoạ đoán mười mấy lần vẫn không trúng, cảm thấy chán, liền bỏ cuộc.
Hệ thống: [Kỳ thực ta đã gợi ý cho tỷ rồi, nói phụ mẫu hắn ta đặt tên rất hay.]
Đúng là có nói, Sở Hoạ vuốt cằm, ba chữ Hách Ngọc Tài có liên quan gì đến sở thích?
Hệ thống không vòng vo nữa: [Hách Ngọc Tài không tham vàng bạc, chỉ thích ngọc, hòn non bộ trong vườn nhà hắn ta chất đầy đá, thực chất là ngọc, toàn bộ đều là ngọc tốt chưa được mài giũa. Nếu tìm được một thợ điêu khắc ngọc giỏi, rồi bán cho người giàu có, đặc biệt là các phú ông ở Giang Nam, ít nhất cũng có thể bán được mấy trăm vạn lượng.]
Đây là mấy! trăm vạn! Lượng!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play