Editor: Xuri
"Kính Vương phủ cũng nợ nần chồng chất rồi sao?" Dĩ nhiên Kính Vương phủ không thể nợ nần đến mức phá sản được, đây là lời biện bạch của Trương Bình kiếp trước.
Cao Trạch mặt đầy dấu hỏi, kiếp này hắn chưa từng nói dối như vậy, dĩ nhiên không hiểu ta đang nói gì. "Vương gia mỗi ngày đều ở trong quân doanh không ra ngoài, không dùng đến hộ vệ. Nói rằng nuôi ta là lãng phí, bảo ta ban ngày ra ngoài kiếm ít tiền công, tối lại quay về hầu hạ."
"Ta làm sao biết có phải ngươi lén lút chạy ra ngoài không, nếu Kính Vương tìm ta gây phiền phức thì sao. Ta đây một tên vô lại còn chưa giải quyết xong, lại rước thêm một phiền phức nữa về. Trừ phi Kính Vương điện hạ đích thân nói với ta, ta mới tin."
Mặc cho Cao Trạch giải thích thế nào, ta vẫn kiên quyết yêu cầu Kính Vương đích thân nói chuyện với ta. Cao Trạch đành ấm ức quay về.
Nhưng ngay ngày hôm sau, ta đã gặp Kính Vương. Hắn đến rất đúng lúc, đúng vào lúc bọn đòi tiền bảo kê đến tận cửa, còn tiện thể giúp ta đuổi bọn chúng đi. Cao Trạch này quả thực rất hữu dụng, một mình đánh năm, dùng hắn một người ít nhất cũng bằng ba người. Việc kinh doanh đón tiếp khách của ta, trong tiệm cũng không thích hợp có mấy tên hán tử to lớn, dùng hắn quả thực rất hợp.
"Ngài đã mấy lần giúp đỡ ta, thậm chí còn phái thuộc hạ đắc lực đến bảo vệ sự an toàn cho ta. Đối với ngài, ta có gì đặc biệt không?" Ta nói thẳng thừng. Anh tuấn, chu đáo, địa vị cao quý, còn nhiều lần cứu ta thoát khỏi nguy hiểm, ai mà không động lòng chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play