Editor: Xuri
An Quốc Công phu nhân nghe người hầu báo tin ta rơi xuống nước, vội vã chạy đến. Dù là thân phận chủ nhà, hay là mẫu thân của kẻ gây chuyện, bà ta đều cần phải ra mặt để xoa dịu cảm xúc của ta. Dù sao thì khi Thẩm Nhã Phù đẩy ta, nàng ta đã la lớn, có không ít người đã nhìn thấy. Danh tiếng kiêu căng, ngang ngược của Thẩm Nhã Phù sẽ nhanh chóng lan truyền khắp giới con cháu thế gia kinh thành.
An Quốc Công phu nhân ngoài mặt thì tỏ vẻ áy náy, nhưng trong lòng lại nghiến răng nghiến lợi. Trong mắt bà ta, ta có chết cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng vì ta mà hủy hoại danh tiếng của con gái bà ta, bà ta hận không thể lột da xé thịt ta. Tuy nhiên, bà ta không những không thể nổi giận với ta, thậm chí còn để bày tỏ lời xin lỗi, đã tặng ta một cửa hàng ở khu phố sầm uất nhất kinh thành làm vật bồi thường.
Nhìn thấy khế đất của cửa hàng này, trong lòng ta nở hoa. Hận không thể để Thẩm Nhã Phù đẩy ta thêm hai lần nữa, để ta lại phát thêm hai món hời. Nhưng đừng nói là Thẩm Nhã Phù bị phạt cấm túc, trong thời gian ngắn không thể ra ngoài. Ngay cả khi có thể ra ngoài, An Quốc Công phu nhân cũng sẽ không để ta chiếm tiện nghi nữa.
Lâm phu nhân muốn đưa tay nhận khế đất, nhưng ta đã nhanh hơn một bước lấy khế đất vào tay. Ta giả vờ như không nhìn ra Lâm phu nhân muốn lấy cớ cất giữ hộ để chiếm đoạt cửa hàng này, vẻ mặt hưng phấn lớn tiếng nói: "Mẫu thân, đây là cửa hàng mà An Quốc Công phu nhân tặng con, nói là để xin lỗi con. Quốc Công phu nhân thật là khách sáo quá, chẳng qua là con và lục tiểu thư chơi đùa quá trớn, không cẩn thận thôi, đâu phải là cố ý muốn lấy mạng con với lòng dạ độc ác đâu."
Khi nói đến "cố ý muốn lấy mạng con", ta còn đặc biệt nhìn về phía An Quốc Công phu nhân. Ta có được cửa hàng chỉ là trò đùa giữa các tỷ muội khuê các, còn nếu không có được thì đó chính là cố ý mưu hại. Mặc dù lời giải thích này nói ra chưa chắc tất cả mọi người sẽ tin, nhưng nếu ngay cả một cái cớ cũng không có, thì chuyện này càng là chuyện đã định, không thể chối cãi.
An Quốc Công phu nhân nghe ra ý tứ chưa nói hết trong lời ta, vội vàng nói với Lâm phu nhân, đây là vật bồi thường cho Ảnh Tâm, hay là cứ để con bé tự giữ thì hơn. Bây giờ học cách quản lý những công việc kinh doanh nhỏ, sau này gả vào nhà chồng, cũng sẽ nhanh chóng thích nghi với việc quản lý gia đình hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play