Tống Hòa vẫn cảm thấy nếu mở quán bán đồ ăn vặt gần nhà của bà Lý Nhị, nhất định sẽ kiếm được tiền.
Dù sao cửa nhà của bà ấy giống như sân khấu kịch vậy. Mỗi ngày lúc mặt trời mọc và mặt trời lặn, bà Lý Nhị cũng phải một tay cầm quần áo của bé trai, một tay cầm giày của bé trai, múa may giống như làm phép, rồi ngồi ở ngửa cửa hát.
“Ông trời ơi, mở mắt tặng một đứa cháu trai cho tôi đi!”
“Cháu trai của bà ơi, nhanh nhanh đến nhà của bà đi!”
Buổi sáng một câu buổi tối một câu, còn là bài hát tự nghĩ ra, Tống Hòa cảm thấy độ tẩy não của hai câu này thật giống các loại bài hát hay của đời sau.
Chỉ có mấy ngày Đại Oa đã học được bài này của bà Lý Nhị, nằm mơ cũng hát, quả là mê muội đến nằm mơ luôn, Tống Hòa phải đánh nhiều lần, cậu bé mới bỏ tật xấu này.
Nhưng hôm nay, bà Lý Nhị gió mặc gió mưa mặc mưa, lại không gọi cháu trai, chuyện này thật sự là một chuyện lạ.
Trong lúc các thôn dân đang nghi ngờ, ở trong nhà, bà Lý Nhị thấp giọng cười, cười đến mức khàn cả giọng
Bên cạnh vây quanh sáu cô cháu gái và vợ chồng Lý Bảo Căn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT