Bởi vì vị đại ca này còn chưa bắt đầu giảng bài thì mấy đứa nhỏ bên dưới đã châu đầu ghé tai, chạy đi chạy lại, không ngồi một chỗ nữa rồi.
Nhưng chính vì như vậy, Tống Hòa lại phát hiện cậu ta có một ưu điểm. Đó chính là cậu ta vô cùng kiên nhẫn, đi ôm từng đứa trẻ đang chạy loạn về chỗ ngồi của mình.
ôm bên này thì bên kia chạy, ôm bên kia thì bên này chạy.
mệt đến trán đổ mồ hôi, không có chút sức sống nào.
Dù sao trong mười mấy phút , cậu ta luôn duy trì kỷ luật lớp học. Đến cuối cùng đội trưởng Lý đánh trống, nhắc nhở thời gian đã đến, cậu ta trực tiếp đứng tại chỗ, mơ màng không biết làm sao.
“Mày cái đồ nghé con!”
Mẹ Gia Vượng cảm thấy vô cùng mất mặt, bà ta xông lên vội vã kéo người đi, lại xông ra ngoài.
Nhưng mà có hai ví dụ trước để so sánh, ấn tượng của các thôn dân đối với Lý Gia Vượng cũng không tệ.
Ít nhất người ta có thể quản được trẻ con. Mặc dù trẻ con chạy khắp nơi, nhưng đến cuối cùng vẫn không chạy ra khỏi vòng tròn đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT