Bà bác này còn xít lại gần, tò mò sờ lên quần áo của Tống Hòa, sau đó gật đầu một cái: “Vợ của Tiểu Lục, quần áo này của cháu thật đẹp, nhìn mỏng nhưng sờ vào thì rất dày. Mặc vào có lạnh không, có chống lạnh hay không?”
Tống Hòa cười, dậm chân một cái nói: “Lạnh chết đi được, quần áo này của cháu là làm khi còn ở phía Nam, không ngờ mùa đông ở thủ đô chúng ta lại lạnh như vậy. Bác nhìn thử đi, bên trong cháu còn mặc thêm mấy cái áo nữa, chẳng những có áo bông dày còn có áo may ô!”
“Chao ôi! Thật đúng là như vậy, vậy cháu đi Cung Tiêu Xã nhanh đi, nhanh chóng mua xong thì về nhà nằm giường lò!”
Bà bác này thúc giục, nhận tiện nhét một nắm hạt bí đỏ cho Tống Hòa: “Cho cháu ăn này.”
Nói xong, bà bác này cũng vội vã dẫm tuyết rời đi.
Tống Hòa hít hít mũi, lại kéo khăn quàng lên, che lại chóp mũi đã đỏ bừng.
Không thể không nói, các nhà hàng xóm gần nhà cô còn rất tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play