Đội trưởng Lý móc điếu thuốc bên trong túi quần ra đang tính châm, thấy cháu trai cũng đang ở đây bèn cất ngược trở lại.
Ông xoa xoa tay, ôm cháu trai qua, nhìn về xa xăm thở dài thườn thượt: “Ài! Đang dự định mở một nhà trẻ, hai năm tới chắc có lẽ trong đội sẽ phải sống eo hẹp chút đấy.”
Ông Thụ Bì muốn đưa nhà mình ra làm nhà trẻ, nhưng trong đội sao có thể thật sự làm như vậy được chứ?
Làm vậy chẳng phải là chèn ép người già hay sao.
Con nít ồn ào ầm ĩ, lại còn đánh lộn loạn xạ, ai mà biết được liệu là có ảnh hưởng đến nhà ông Thụ Bì luôn không được.
Lời nói này của đội trưởng Lý khiến cho Trương Tú Quyên có chút không kịp phản ứng lại được.
Thật lâu sau mới khó xử đáp lại: “ Là, là nhà trẻ mà Tiểu Hòa nhắc đến kia sao?”
“Ừm. Xây trường tiểu học thì chúng ta lại chẳng đủ vốn, nhưng thực sự cũng không thể để mặc tụi trẻ được. Vậy nên phải nhượng một bước, mở nhà trẻ.”
Với thôn dân mà nói, nhà trẻ không thu tiền, dạy miễn phí để trẻ em biết chữ hay tính toán, lại còn có người trông chừng con trẻ cho, đây chính là món hời rơi từ trên trời xuống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT