Lúc này không ai chú ý đến cô cả, toàn bộ mọi người bao vây Tiểu Muội giống như tổ ong.
Rõ ràng Tiểu Muội đang ngồi chồm hổm dưới đất, nhưng lại cảm thấy mình đang bay trên đám mây, nhẹ bỗng, cực kỳ thoải mái!
Ngực ngày càng ưỡn thẳng, khóe miệng ngày càng cong, ở trong lời khen của mọi người vừa ngượng ngùng vừa kiêu ngạo.
Tống Hòa đi tới, thấy gương mặt đỏ như tôm chín của cô bé này, nhất thời có chút không dám nhìn thẳng.
Cô nhịn cười, khích lệ nói: “Tiểu Muội đặc biệt lợi hại, con bé cũng có thể đọc thuộc lòng mấy câu thơ cổ...”
“Đầu giường ánh trăng rọi. Ngỡ là sương trên đất. Ngẩng đầu ngắm trăng sáng. Cúi đầu nhớ quê cũ!”
Còn không chờ Tống Hòa nói hết lời, Tiểu Muội đột nhiên đứng lên, ưỡn thẳng lưng đọc lên bài 《 Tĩnh Dạ Tứ》 .
Lời nói của Tống Hòa đình trệ, mọi người đứng xung quanh đã đồng loạt vỗ tay.
“Tốt! Tiểu Muội thật lợi hại!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play