"Chẳng qua!" Cậu nhanh chóng giải thích: “Chẳng qua người em lừa cũng không phải là người tốt lành gì, ông ta là người của Cách Ủy Hội, em nghe nói mấy năm trước ông ta hãm hại rất nhiều người, trên tay ông ta còn có mạng người nữa. Người này thấy tình hình lúc này không đúng, dùng quan hệ muốn lén chạy đến Cảng Thành! Từ một loại ý nghĩa nào đó, em cũng coi là vì dân trừ hại!”
Trên mặt Tống Hòa không có chút gợn sóng.
Nhưng trong lòng lại nổi lên gió to sóng lớn.
Tay nghề của Phong Cốc có thể lấy giả làm thật, miệng của Đại Oa thì có thể lắc lư trước mặt người lõi đời trên quan trường, đây là làm như thế nào?
Sao cô lại không có bản lĩnh này chứ?
Cũng đến bước này rồi, Đại Oa dứt khoát nói hết mọi chuyện.
Đại Oa nói: “Người mua đồ gốm này là người của tỉnh Hà, lúc em đi bàn chuyện đơn hàng thì vô tình biết được tin tức này, sau đó dùng đồ gốm văn vật dụ ông ta mắc câu. Lúc ấy em giả làm người của huyện Hồng Miên, bởi vì ông ta muốn vội vàng chạy trốn, cộng thêm cuộc đời của em đúng là sinh ra ở huyện Hồng Miên rồi đến tỉnh khác, nói chuyện lại mang theo giọng địa phương của huyện Hồng Miên, hơn nữa đồ gốm lại có người chuyên nghiệp giám định qua, cho nên ông ta chỉ có thể tin tưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT