Ninh Hoài Anh là một người đặc biệt lạc quan, cho dù bị điều xuống nông thôn, mỗi ngày cô ấy đều rất vui vẻ.
Theo lời của cô ấy, chồng cô ấy và con trai đều chết hết cả, cả nhà chỉ còn lại một mình cô ấy, như thế nào cũng phải sống lấy lại vốn tuổi thọ cho chồng và con trai.
Lần đầu tiên Tống Hòa nghe được loại cách nói này, nhất thời trong lòng vô cùng kính nể, cảm thấy nếu cô ấy không sống lâu thì ai sống lâu chứ.
Điều kiện của thôn Lý gia tốt, cho dù để bọn họ ở trong chuồng bò, hoàn cảnh sinh hoạt của bọn họ cũng không kém.
Có thể nói, chuồng bò trong thôn còn tốt hơn không ít ngôi nhà của người trong thôn. Tối thiếu không lọt gió, không dột mưa, thậm chí còn có mấy cái giường lò.
Người của nơi này, bọn họ không ngủ trên giường lò, lúc đầu xây giường lò là vì ấp gà con. Nhưng hôm nay nhà nhà đều có tiền dư, ngay cả nhà bà Lý Nhị cũng xây phòng mới, các thôn dân có thể có giường lò cũng mình rồi, không cần phải chen chúc trong chuồng bò nữa.
Cho nên những cái giường lò trong chuồng bò, cứ bị để lại như vậy, để lại cho những nhân viên bị điều xuống nông thôn dùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT