[Tiểu Hòa thân ái, lúc anh nhận được thư trả lời của em là đêm đông của tháng giêng. Gió Bắc gào thét, rét lạnh thấu xương, nhưng một giây khi nhận được thư của em, hơi lạnh toàn thân anh đều biến mất. Trái tim của anh đập nhanh chóng, không kịp chờ đời muốn đọc thư của em, muốn gặp được em...]
Trong phòng trước bàn đọc sách, Tống Hòa không nhịn được nhắm mắt lại, sau đó đặt thư xuống từ từ che mặt lại.
Không đúng, lúc ở công xã Hà Tây anh vẫn rất nghiêm túc.
Tại sao sau khi rời đi, miệng lại ngọt như vậy?
Tống Hòa khôi phục là trái tim không ngừng đập thình thịch của mình, cố gắng đè khóe miệng đang mỉm cười xuống, tiếp tục đọc thư.
[Lúc em nhận được thư, sợ rằng năm mới đã đến rồi, tết năm nay em trải qua như thế nào? Tết năm này của anh hình như có chút cẩu thả, phải nói chỗ khác không giống với ngày thường, đó chính là ăn nhiều thêm mười cái sủi cảo, chuyện này làm cho bọn anh rất vui vẻ. Sủi cảo là nhân thịt heo dưa chua, lần trước lúc anh ăn được sủi cảo nhân này, vẫn là ba năm trước, ngày đó lúc giao thừa em cũng cho anh mười cái sủi cảo.]
Tống Hòa không nhịn được cầm bút lên, rút ra một tờ giấy bắt đầu viết: Buổi tối đêm ba mươi em cũng ăn sủi cảo, khẳng định ngon hơn anh, là nhân thịt heo với cây tể thái đó! Lúc này cây tể thái rất là ngon, giòn non, xanh mơn mởn, khắp sườn núi đều là cây tể thái. Oh, anh không biết, năm nay em đi thôn Tống gia. Đó là quê quán của em, năm đó bọn em từ thôn Tống gia chạy nạn đến thôn Lý gia…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play