Nhưng sau khi ngồi chuyến xe thứ hai, trên xe càng có nhiều người huyện Thạch Môn. Những người này không nói tiếng phổ thông như ông cụ lúc nãy, bọn họ hoàn toàn không hiểu những người trên xe đang nói gì.
Mễ Bảo và Đại Oa lại bắt đầu quan sát, trên chuyến xe này chở không ít lê. Chẳng những trên buồng xe có lẽ, ngay cả trên mui xe cũng có.
Mễ Bảo không nhịn được tò mò hỏi: “Chú, đây là lê trồng từ chỗ nào vậy ạ?”
Có một người đàn ông mặc một cái áo choàng dài cười lộ ra hàm răng trắng trinh: “Đây là Lê giòn Đãng Sơn của chúng tôi.”
"Chở đi đâu vậy ạ?" Mễ Bảo không hiểu, lúc này không thể tự do mua bán được.
Người đàn ông kia cầm ra một quả lê ủ ấm trong ngực, giải thích: “Đây chính là lê mà công xã của chúng tôi cầm đi bán cho nhà xưởng, chọn trước một ít cho người ta nhìn thử, phía sau còn nữa.”
Mễ Bảo gật đầu tỏ ý đã hiểu, đây cũng là kiểu làm ăn mà công xã bọn họ đang dùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT