Ánh trăng sáng ngời, bóng đêm như nước.
Một bụng tâm sự của Mễ Bảo không có cách nào giải quyết, cứ nhìn Lục Thanh Hoài vội vội vàng vàng đi ra ngoài.
Cậu bé gọi nhưng gọi không được.
“Xong đời rồi!”
Vẻ mặt Mễ Bảo càng khổ sở hơn, nằm lên trên bàn sách của Lục Thanh Hoài.
Chị phiền nhất là lúc khó chịu lại có người ở bên cạnh trông nom, đợi một lát nữa anh Tiểu Lục bị chị dạy dỗ, sau đó anh sẽ lấy chuyện mà cậu bé mới vừa nói để chuyển chủ đề đi?
Sự thật chứng minh Mễ Bảo nhìn người vẫn rất chính xác, càng chính xác hơn với người mà mình đã sống chung hơn mấy năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT