Tống Hòa mới không nuôi chiều cô bé, ngay trước mặt cô bé cầm chén múc phần canh phổi heo trứng gà cuối cùng vào chén mình, vừa thổi vừa ăn hết.
Tiểu Muội bẹp miệng, cũng gần khóc rồi.
Bộ dạng đáng thương của cô bé không làm Tống Hòa dao động chút nào. Sau khi ăn xong, Tống Hòa lau miệng, nghiêm túc nói: “Từ nay về sau mặc kệ em đi chỗ nào, cũng phải trở về nói cho người nhà biết một tiếng trước. Hôm nay nhờ Mễ Bảo nói em không có đi ra nhà trẻ, bằng không chị đã sốt ruột đến điên rồi.”
Hôm nay chị lại lo lắng đi tìm mình?
Tiểu Muội sửng sốt một chút, chuyện này đúng là lỗi của cô bé, theo bản năng gật đầu một cái.
Nhưng giây tiếp theo lại nghĩ đến mình bây giờ còn tức giận, nhất thời lại muốn bày ra bộ dạng tức giận, nhưng bị chị gián đoạn như vậy, còn có thể làm bộ được sao?
Tiểu Muội nản lòng ngồi trên ghế, lấy một miếng bánh hành chiên nhét vào trong miệng, nhét đến mức căng phồng ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play