Lục Thanh Hoài do dự nói: "Tôi không gạt cô, hoàn cảnh của gia đình tôi có chút khó giải quyết." Nói đến chuyện này, khuôn mặt anh ẩn trong bóng tối lại càng thêm mơ hồ: "Cha mẹ tôi đã ly hôn khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi hận cha tôi, cho nên cũng không muốn thấy tôi, còn cha của tôi thì cảm thấy tôi không phải là con ruột của ông ấy nên cũng không muốn thấy tôi. Cho nên từ lúc tôi sáu tuổi thì tôi đã sống ở trong nhà của thầy Du, bọn họ cũng không nuôi dưỡng tôi, cũng không đến gặp tôi, họ đều nghĩ người kia nuôi tôi, cho tôi tiền sinh hoạt.”
Vẻ mặt Tống Hòa dần phức tạp.
Giọng nói Lục Thanh Hoài nhẹ nhàng nhưng cô lại có thể tưởng tượng được hoàn cảnh bi thảm của anh lúc đó.
Một đứa nhỏ sáu tuổi, bị xem như trái bóng mà đá qua đá lại, không được cha mẹ yêu thích, thậm chí còn bị bọn họ chán ghét, đây là một chuyện bi thảm biết bao.
Tống Hòa đột nhiên nghĩ đến câu: ‘Làm cha mẹ là nghề nghiệp không có bí quyết’.
Nhưng Lục Thanh Hoài lại thở phào một hơi, nói: “Thật ra thì tôi cũng không hận mẹ tôi, bởi vì bà ấy cũng không phải là muốn sinh ra tôi. Khi bà ấy mang thai tôi được tám tháng thì cha của tôi đã vì một chuyện nào đó mà chia tay bà ấy. Cuộc sống ở nhà đã rất áp lực, bà ấy muốn chạy trốn, muốn đem cái gia đình này xé ra khỏi cuộc sống của bà ấy....Chuyện này cũng là bình thường.”
“Hai người bọn họ đều là kẻ sĩ diện, từ nhỏ đã không quan tâm đến tôi, khi tôi lớn cũng không muốn đi tìm tôi. Cũng đã được mười năm rồi, tôi và bọn họ không gặp mặt nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play