Chuyện này còn không làm cho thím ấy khổ sở nhất, khổ sở nhất chính là con gái bị đánh gãy chân, còn bị người nhà kia đè ngâm trong nước lạnh, thả vào lửa nướng.... Chu Lan Hoa nghĩ đến lòng lại đau vô cùng.
Trong đầu nghĩ đến cảnh tượng đó, thím ấy dùng sức đè lồng ngực, sắp không thể nổi ròi.
Chu Lan Hoa đè nén tiếng khóc, cắn răng nói: “Bác sĩ nói, bác sĩ nói chân của con gái thím không thể cứu được, từ nay về sau không có cách nào đi được.”
Tống Hoà dừng động tác trên tay lại một chút, sau đó thở dài một hơi thật sâu.
"Có lẽ có lẽ bệnh viện ở Hải Thị của thủ đô có thể trị?" Cô an ủi.
Chu Lan Hoa lắc đầu một cái: “Hai ngày trước bọn thím đã đến bệnh viện khám rồi, bác sĩ kia nói là bị hoại tử gì đó. Mới vừa rồi bác sĩ ở đây cũng nói hai chân con gái của thím không thể trị được, có lẽ phải cưa đi. Ông ấy còn nói để cho nhà thím chuẩn bị đến bệnh viện ở thành phố Nguyên Dương, nói là bệnh viện huyện của chúng ta không có cách nào phẫu thuật được.”
Giờ phút này Tống Hoà không biết nên nói như thế nào, mặc kệ an ủi hay nguôi ngoai gì đó đều quá nhẹ đối với thím Lan Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT