Bởi vì Điền Bảo Châu cống hiện thịt muối, cho nên Tống Hòa đưa hết bánh có nhân thịt muối với măng mùa xuân cho cô ấy, lại hữu nghị tặng mấy cái bánh có nhân dưa chua, đoán chừng với số lượng này cô ấy có thể ăn hai ngày.
Còn về phía đám người ông Phó, lúc Tống Hòa làm xong, bọn họ đã đi làm rồi, chỉ có thể để buổi tối mang đến cho bọn họ.
Buổi chiếu một giờ, ánh mắt trời từ từ có chút nóng.
Chim nhỏ trên cây xung quanh phát ra tiếng kêu ríu rít, bọn nó thỉnh thoảng bay vào trong sân của Tống Hòa, nhặt một ít cám mà gà mái ăn còn dư lại.
Ba đứa bé đã ngủ trưa xong, giống như mộng du đi ra cửa, hình như còn chưa tỉnh ngủ.
Nhưng lúc nhìn thấy hai chậu bánh tròn trịa màu xanh kia, ba đứa bé đều đồng loạt mở to mắt, sự mơ màng buồn ngủ đã bị quét sạch!
"Có phải là bánh Thanh Minh không chị!" Tiểu Muội ngạc nhiên mừng rỡ hỏi, “Bây giờ em có thể ăn không? Em có thể ăn xong một cái rồi đi học được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT