Chỉ thấy người phụ nữ kia chỉ gật gật đầu, rồi nhìn cái mũi của Minh Minh, lại sờ khuôn mặt của Bình Bình, sau đó mới nắm tay của hai đứa nhỏ đi về nhà.
Lúc này, có một bà lão đang dắt cháu trai của mình, đi ngang qua chỗ của hai người Tống Hòa, bà lão lại cúi đầu nói nhỏ: “Mẹ kế làm sao mà có thể tốt được, đây chắc chắn chỉ là giả vờ, dạy dỗ con mình còn chưa tốt, không chừng sau khi về nhà lại đánh Bình Bình, cháu sau này cũng ít chơi với Minh Minh lại đi.”
Lại có thêm một người dắt một đứa nhỏ đi qua: "Con nói là rõ ràng do Bình Bình đẩy à? Mẹ đã nói rồi, con bé kia không có tốt đẹp gì, chắc chắn ở những nơi không ai thấy sẽ bắt nạt Minh Minh, con sau này cũng đừng chơi với Bình Bình nữa, không chừng bị con bé lừa gạt mà còn không biết nữa đó.”
Tống Hòa và Triệu Tú Tú cùng nhau yên lặng rời đi.
Khi Triệu Tú Tú muốn trở về ký túc xá, thì phải đi ngang qua khách sạn mà Tống Hòa đang ở, cô ấy đột nhiên nói: “Lúc trước, em từng nói với chị, giáo viên mẫu giáo cũng cần phải chuyên nghiệp. Chị lúc đó còn không ủng hộ lời này của em, bởi vì chị thấy dù chuyên nghiệp đến đâu thì người giáo viên ở mẫu giáo có khác gì một cô nuôi dạy trẻ đâu, nhưng hôm nay xem ra đúng là cần phải thành lập một cái hệ thống chuyên nghiệp.”
Tống Hòa thở dài: “Chị là đang nói về vấn đề tâm lý của những đứa nhỏ đúng không, nhưng theo em nghĩ, dù là giáo viên tiểu học hay trung học thì vẫn phải cần chú ý đến tâm lý của những học sinh.”
Nhưng hiện tại, đối với những hoàn cảnh giống như vầy, thì giáo viên cũng khó có thể mà can thiệp được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play