Nhưng trên mặt cô lại vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn có thể cười hì hì hỏi một câu: "Bác trai sao vậy? Trên mặt cháu dính gì sao?" Cô sờ khóe miệng một cái. Ngay sau đó quay đầu lại kích động nói với Tiểu Sài và Tiểu Lý: “Hai người nhanh chóng đi với tôi, tôi thấy chú Trần ở trong huyện! Là phát ngôn viên trong cuộc họp lúc trước, Trần Khoa đang nói chuyện với chú ấy. Chú ấy ở khu giường nằm, bảo chúng ta đi qua, chờ một lát giúp chú ấy mang hành lý xuống."
Hai người Tiểu Lý nghe vậy sửng sốt một chút, trong lòng Tiểu Sài nghĩ chú Trần là ai? Còn là người phát ngôn trong hội nghị nào?
Tống Hòa giống như không kịp chờ đợi: “Trời ơi, chính là hội nghị kinh tế đó, ai nha nhanh đi, đợi một lát nữa phải xuống xe rồi?”
Tiểu Sài bị cô thúc giục, cũng quên mình đang nghĩ cái gì, vội vàng nhấc hành lý đi ra.
Trên mặt cô ấy có chút mừng rỡ: “Vậy chúng ta đi ngay đến khu giường nằm? Đợi một lát nữa từ khu giường nằm xuống xe sao?”
Tống Hòa gật đầu một cái, đưa tay nói: “Đúng chính là như vậy, cô lấy hành lý của tôi và hành lý của Trần Khoa đưa cho tôi đi.”
Lúc nói chuyện, cô lơ đãng nhìn về phía hai đầu của xe lửa, thấy hai đầu của buồng số sáu đều có bảo vệ đi đến, khoảng bốn người, lúc này mới yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT