Nếu bà ấy muốn nói hai ông bà già này làm sai thì thật sự không tới mức đó đâu, cùng lắm cũng chỉ xem là hồ đồ thôi.
Chỉ là đứa con út này quá hỗn láo, bình thường không hiếu kính cha mẹ, mở mồm ra là đòi lương thực, hai ông bà thương con trai út thành quen rồi, cũng không suy nghĩ tới cảm nhận của gia đình con trai cả, mơ mơ hồ hồ gửi bao khoai đi.
Chủ nhiệm Giang nghe bà ấy nói lời này thì bỏ cái áo len xuống, dựng lông mày nói: “Đạo lý này cũng đúng thôi, nhưng cách làm này khiến người ta lạnh lẽo. Em dâu tôi bình thường đối xử với cha mẹ chồng tôi thế nào cô cũng thấy đó, phàm là thịt trứng dành cho con cái ăn bọn họ đều có phần. Có lần cha mẹ chồng của tôi đột nhiên còn nói với em dâu tôi là đừng luộc trứng nữa, giữ lại trứng sống cho bọn họ là được, nói là muốn gửi trứng sống đó cho chú út ăn.”
Bà ấy nói ghét bỏ bĩu môi: “Bà nói thử mà xem, sao lại có người hồ đồ tới vậy chứ! Em dâu tôi có thể kìm nén cơn giận, ngày nào đó cô ấy không nhịn được nữa, gửi hết đồ của cha mẹ chồng tới nhà chú nhỏ, đến lúc đó sẽ cãi nhau cho mà xem.”
Luyện Tú An cười cười, chuyện trong nhà không thể làm hiểu được. Người già cố chấp, nhưng bọn họ cũng hiểu được ai là trái hồng mềm.
Bà ấy chậm rì rì đứng lên, hoạt động tư chi rồi nói: “Đừng tức giận đừng tức giận, tôi tiết lộ cho bà một chuyện, có một phần khoai lang tôi muốn đưa cho các đại đội trưởng mang tới trạm thu mua để bán, cuối năm cũng có thể thưởng cho mọi người nhiều tiền hơn, ăn tết vui hơn.”
Chủ nhiệm Giang sửng sốt, đột nhiên cười hì hì ra tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT