Dù sao sau này Cẩu Oa Tử luyện tập thêm, tuyệt đối có thể viết ra những áng văn của Tống Hòa. Nhưng Tống Hòa luyện tới chết cũng rất khó viết ra được kiểu văn của Cẩu Oa Tử.
Cẩu Oa Tử được cô khích lệ thì vô cùng vui mừng: “Em viết rất lâu rồi, em còn đi ra ruộng ngắm ếch rất nhiều ngày đấy.”
Nói xong, nó chỉ chỉ cánh tay: “Cô giáo Tiểu Hòa nhìn mà xem, ở đây toàn là nốt muỗi chích.”
Tống Hòa bừng tỉnh đại ngộ: “Cô đã nói rồi, ếch do em viết sao có thể hoạt bát thú vị tới vậy chứ.”
Cô đưa cuốn sổ cho Cẩu Oa Tử: “Em nhìn thử đi, cô đã giúp em sửa sơ sơ lại rồi, vẫn còn một ít chưa sửa.”
Nói xong, Tống Hòa lại cầm một quyển 《 Văn học nghệ thuật thanh niên 》 lên, “Cái này là tập san, bên trên đều là chuyện xưa, nếu em đồng ý, cô sẽ giúp em gửi bản thảo cho tập san 《 Văn học nghệ thuật thanh niên 》 này.”
Sau khi nói xong, trong sân an tĩnh vài giây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play