Luyện Tú An cảm thấy năm nay là năm hạn của mình, nếu không năm nay sao công xã mình lại bị phân cho bốn người này.
Tới mới được ba ngày, cũng đã có hai người ngã xuống rồi.
Bà ấy thật sự không hiểu nổi tại sao lại để những người này xuống nông thôn, làm không được chuyện gì, còn phải chia lương thực trong đội cho bọn họ.
Sợ rằng bọn họ kiếm lương thực còn chưa đủ bọn họ ăn nữa.
Trước mắt số lượng không nhiều, các xã viên sẽ không có ý kiến. Nhưng sau này nếu thanh niên tri thức xuống nông thôn ngày càng nhiều thì sao? Sợ rằng trong lòng các xã viên sẽ sinh lòng bất mãn.
Bà ấy xem ngón chân máu thịt mơ hồ kia, khẽ nhíu mày nói: “Tiểu Hà, cháu có thể băng bó được không, có nên vào huyện không?”
Sắc mặt Tiểu Hà nghiêm túc, nhìn Lâm Ngữ Dung khóc lóc không ngừng, gật đầu một cái: “Băng bó thì cũng được, nhưng khả năng là phải đi huyện một chuyến, đoán chừng phải tiêm một mũi phòng bệnh uốn ván.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play