Tống Ninh Ngọc nuốt nước miếng một cái, cô ấy biết, tất nhiên biết! Quả thật điều kiện của người nhà đó không tệ, con trai cả làm việc ở xưởng dệt may trong huyện, còn là công việc chính thức, không chừng có thể đón em trai út của mình vào trong huyện luôn.
Nhưng sao trong lòng Tống Ninh Ngọc lại có chút bồng bềnh như đang đi trên mây vậy, điều kiện tốt như thế, nhưng lại vừa ý Hà Hoa nhà cô ấy? Lại không vừa ý mấy cô gái khác trong thôn Lý gia?.
Quả thật Hà Hoa nhà cô ấy không tệ, nhưng lại dẫn theo ba đứa em trai em gái, em trai em gái còn nhỏ như vậy.
Nói khó nghe, ai muốn cười Hà Hoa, vậy đồng nghĩa với việc có thêm ba đứa bé.
Tống Ninh Ngọc nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra, thật lâu sau, nghi ngờ hỏi: “Không phải đâu, bác gái Xuân Đào, sao nhà bọn họ lại vừa ý Tiểu Hòa nhà chúng cháu chứ?”
Cùng đừng có ý đồ gì nha.
Vậy mà bác gái Xuân Đào vỗ đùi nói: “Nếu không tại sao có thể nói duyên phận là một loại rất kỳ lạ, duyên tới dù ngăn cản cũng không được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play