Chẳng qua loại cuộc sống này cũng không kéo dài bao lâu, người của đội kịch đã học thuộc lời kịch bắt đầu tập luyện rồi. Cô, người viết kịch bản cũng trở nên bận rộn hơn.
“Chờ đã, thím Thúy Hòa, lúc này con của thím bị người cướp đi, rõ ràng thím đang nói lời thật nhưng hết lần này đến lần khác lại không có người nào tin thím. Vẻ mặt của thím không chỉ có tức giận, còn phải lo lắng, ủy khuất, không biết làm sao, thím đã biết chưa ạ?”
Tống Hòa lại cầm quyển sổ lên hô ngừng lại, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, theo bản năng nắm tóc. Từ khi luyện tập cho đến này, tốc độ rụng tóc của cô đã tăng gấp đôi hơn trước.
Thím Thúy Hoa bị tức giận không chịu được: “Làm cái trò gì không biết, nếu như không tin lời của Tiểu Hồng, vậy bắt toàn bộ những người này đi tù thôi!”
Tống Hòa: “...”
Cháu nói này, đây chỉ là một tình tiết, một nội dung trong vở kịch thôi.
Cô cố gắng khuyên bảo: “Cháu biết thím đang thương xót Tiểu Hồng, cho nên thím phải diễn cho thật tốt, để sau này tất cả mọi người không cần trải qua chuyện giống Tiểu Hồng nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT