Mưa lớn xối xả cọ rửa mặt đất, cũng che khuất tầm nhìn phía trước.
Chiếc ô vốn không vững chãi, chao đảo trong mưa gió, hai người đi dưới ô đã ướt sũng nửa người.
“Cậu đi theo tôi làm gì, thân thể mình thế nào không biết à?”
“Yên tâm, bây giờ vẫn chưa ch·ết được đâu. Hơn nữa, chúng ta là bạn cùng phòng bệnh, không lý nào để cậu một mình mạo hiểm.”
"Cậu biết sao?" Giản Từ cười với cậu bé.
Lâm Thất Dạ cầm lấy chiếc ô từ tay Giản Từ, nắm chặt lại, nói: “Lát nữa dù có chuyện gì xảy ra, cậu cũng phải chạy trước, tôi có thể không rảnh lo cho cậu đâu.”
Giản Từ nhún vai, “Yên tâm, tôi quý mạng lắm.”
Chiếc ô nhỏ bé, tuy không thể che mưa chắn gió cho cả hai, nhưng sự đồng điệu trong tâm hồn lại khiến cả hai cảm thấy ấm áp.
Khu phố cũ ánh sáng thật sự có chút kém, hai người hầu như đi trong một màn đêm đen kịt. Dưới chân, nước mưa đã sớm làm ướt sũng ống quần, lên đến tận đầu gối trở lên đều không có chỗ nào khô ráo. Thời tiết khắc nghiệt, nước mưa vô tận, dù là loại nào, đều báo hiệu vận rủi đang đến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play