Hai người tận hưởng khoảnh khắc yêu đương suốt khoảng thời gian sau đó, quên đi guồng quay công việc, gác lại nỗi lo thường nhật, họ cùng nhau hẹn hò, cùng ăn tối dưới ánh nến, cùng nhau trải qua những sinh hoạt đời thường mà bất cứ cặp đôi nào cũng đều làm. Mất ba năm xa cách, giờ đây họ chỉ khao khát lấp đầy khoảng trống bằng những yêu thương nồng cháy, trân trọng từng phút giây được ở bên nhau.
Mỗi khi cô nấu cơm, anh sẽ đứng bên cạnh phụ giúp nhặt rau, cắt đồ… Mặc dù anh là con một nên luôn được gia đình chiều chuộng, anh không biết làm việc nhà, mỗi động tác đều rất vụng về, nhưng anh luôn cố gắng học hỏi, chăm chú làm các công việc cô giao. Thỉnh thoảng hai ánh nhìn giao nhau, cô và anh đều thấy được hình ảnh bản thân trong mắt đôi phương, với thứ tình cảm nồng nàn, cháy bỏng.
Cô cảm thấy dường như thời gian này, cô nở nụ cười nhiều hơn cả ba mươi năm qua cộng lại. Khóe miệng lúc nào cũng cong cong, vương nét cười ngọt ngào và viên mãn, điều này khiến người thiếu nữ trở nên đẹp hơn bao giờ hết.
Anh ngắm nhìn cô không nỡ dời mắt, hình như anh nghiện cô mất rồi, tựa như kẻ lữ hành lạc vào sa mạc tìm thấy ốc đảo xanh tươi vậy. Chỉ cần rời xa không gian có mùi hương của cô, anh sẽ cảm thấy hốt hoảng, theo bản năng mà tìm kiếm hình bóng cô khắp nơi.
Đời này, anh không muốn một lần ba năm nữa rời xa cô, những tiếc nuối về sự chia xa chưa bao giờ nguôi ngoai trong anh, nó là vết thương bị khắc sâu, chỉ có thể được chữa lành từng chút một khi ở bên cô mà thôi.
“Miên, anh làm thế này đúng không?”
Cô giơ ngón tay cái lên với anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT