Nước mắt cô chợt trào ra, lăn dài trên má. Cô không sao kiềm chế được cảm xúc của mình lúc này, vừa ân hận, áy náy khôn cùng với anh, vừa chua xót cho hoàn cảnh bế tắc của bản thân khi ấy, lại vừa tiếc nuối cho thời gian ba năm bị bỏ lỡ…
Những giọt nước mắt nóng hổi của cô như đánh thẳng vào tầng phòng ngự cuối cùng trong lòng anh. Có trời mới biết rằng, anh không hề muốn trách móc cô, anh chỉ định hỏi cô nguyên nhân bỏ đi, hỏi cô dự định tương lai thế nào. Anh không ngờ mình lại mất bình tĩnh đến thế, khiến cô khóc nức nở thảm thương.
“Đừng khóc, anh xin lỗi. Anh không mắng em, là anh sai rồi, anh không mắng em đâu. Nín đi, ngoan nào...”
Anh cuống quýt, vụng về an ủi cô, vỗ về cho cô nín khóc. Thấy vậy, cảm xúc trong cô càng dâng trào mãnh liệt hơn, cô bật khóc nức nở trong vòng tay anh, nước mắt rơi xuống làm ướt đẫm vạt áo anh. Cô khiến anh thực sự hoảng sợ, anh ôm chặt lấy cô, nhỏ giọng vỗ về, khẽ dụi cằm vào mái tóc mềm mại của cô.
Cô khóc thật lâu, như để xả hết những nỗi ấm ức, nỗi nhớ nhung đè nén mà cô đã cố chôn giấu thật sâu trong suốt ba năm qua. Lúc này, nằm trong vòng tay ấm áp mà dịu dàng của anh, cô mới dám để những cảm xúc ấy tự do khuấy đảo tâm hồn mình.
Không biết qua bao lâu, tiếng khóc của cô nhỏ dần, rồi chuyển thành âm thanh thút thít đè nén. Cô ngượng ngùng buông anh ra, tự phỉ nhổ mình vì hành động ấu trĩ.
Anh đứng dậy, đi vào nhà tắm, giặt chiếc khăn mặt lau cho cô. Anh lau rất dịu dàng và tỉ mỉ, lại khiến mắt cô đỏ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT