Tà áo xẻ cao của chiếc sườn xám khiến tay của Bành An dễ dàng luồn vào, kéo chiếc qu@n lót bốn góc xuống. Hắn mân mê những nút hoa trên sườn xám của cô: “Tôi cứ cảm thấy sườn xám của Lục tiểu thư ngắn quá. Bên trong phải kín đáo thì mới không để người khác nhìn thấy cảnh đẹp.” Bàn tay hắn dần nóng lên, đặt vào đây một chút, chạm vào kia một chút.
Lục Niệm nhấc chân lên: “Anh thật sự không định giết tôi nữa sao?”
“Lục tiểu thư.” Hắn dùng ngón tay chạm nhẹ vào đôi môi đỏ mọng của cô: “Tôi đã quen với sự gần gũi này giữa chúng ta rồi.” Thật ra hắn đang kiềm chế cơn bức bối khác, một cảm giác như ngọn lửa rực cháy trong lòng, chỉ có một người phụ nữ như dòng nước mới có thể dập tắt.
Lục Niệm nhìn vào đôi mắt tỉnh táo của hắn, không thấy giống như đang mất kiểm soát chút nào.
Hắn ôm cô rất chặt, dường như hôm nay sẽ không buông tay. Bàn tay hắn len vào mép chiếc qu@n lót kín đáo.
Cô đau tới mức khẽ kêu lên, nhưng âm thanh ấy bị môi hắn khóa lại.
Chỉ là một âm mưu, nhưng cô lại cuốn lấy hắn. Hai người giống như bị lôi vào cơn sóng dữ, mũi chạm vào mũi, hơi thở quấn quýt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play