Lục Niệm trở lại núi Đông Ngũ, cô muốn tiếp cận khu giam giữ chính trị, nhưng mãi vẫn không có cơ hội. Cô thử hối lộ bà quản giáo, nhưng cũng không thành. Bà quản giáo không có quyền hạn lớn đến vậy.
Cho đến một ngày, cai ngục đến thông báo rằng Trần đại thiếu gia đã đến núi Đông Ngũ và chỉ đích danh muốn gặp cô.
Lục Niệm suy tính trong lòng rồi nói: “Biết rồi.” Tuy nhiên, cô không vội vàng đi ngay. Cô tiếp tục làm việc một lát, cho đến khi cai ngục đến đưa cô đi, cô mới từ tốn bước ra.
Trần Triển Tinh và Lục Niệm đều đã sống nửa năm trong tù. Cả hai đều gầy đi, nhưng “người đẹp vì lụa” như anh ta vẫn phong độ ngời ngời. Bộ vest được cắt may vừa vặn, dáng người cao ráo thẳng tắp, từng nếp gấp trên quần áo đều sắc nét.
Anh ta nhìn cô trong bộ quần áo tù: “Mới mấy ngày không gặp, hình như cô càng đẹp ra.”
“Khả năng nói dối của Trần tiên sinh thật sự đạt tới mức thượng thừa.” Cô vừa bị cảm lạnh, sau đó lại trúng độc, còn lăn lộn một đêm trong hang núi Bắc Ao, giờ quay về khu tập thể ở núi Đông Ngũ, chiếu trải thì lạnh ngắt. Cô gầy yếu tới mức không nhận ra được dáng vẻ lúc đầu. Thật ra, việc cô giả làm Liễu Chi vẫn có sơ hở, bởi lúc nào Liễu Chi cũng hồng hào khỏe mạnh, còn khuôn mặt tái nhợt của cô phải dùng không biết bao nhiêu phấn hồng để che giấu.
“Bao nhiêu người phụ nữ cũng không sánh được sức hút của Lục tiểu thư. Đây là lần đầu tôi đến núi Đông Ngũ để gặp một người phụ nữ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT