Từ đầu đến cuối Khổng Tịnh Viễn không hề gỡ mũ trùm mưa xuống, không ai nhận ra gân xanh trên trán anh ta đang nổi lên còn rõ hơn gân xanh trên trán Bành An, anh ta chỉ dùng đôi mắt sâu thẳm như đáy vực nhìn chăm chăm vào Lục Niệm.
Lục Niệm nhìn thấy tai Bành An đỏ ửng lên, cô kéo thêm hai lần mới chịu buông tay: “Ngoan nào, tôi sẽ không để anh phải chịu thiệt thòi đâu.”
“Không thiệt thòi.” Giọng hắn như nghiến ra từ kẽ răng. Ngày nào người phụ nữ này thật sự chọc giận hắn, e rằng cô cũng chẳng biết mình chết thế nào.
Lửa trong lò kêu lách tách, những tia lửa nhỏ bắ n ra không ngừng.
Khổng Tịnh Viễn nói: “Các vị, cha mẹ tôi còn đang đợi ở nhà, tôi phải về trước kẻo họ lo lắng. Các vị cứ ở lại đây tránh mưa.”
Lục Niệm ra vẻ quan tâm: “Bên ngoài mưa to thế này, anh thật sự muốn đi sao?”
“Tôi có áo mưa, cũng có ô.” Khổng Tịnh Viễn cười mỉm, nhưng đôi mắt anh ta đen sâu tựa đáy vực: “Tôi đi trước đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play