Dung Bằng nghe thấy ông ấy nói vậy, nghĩ cải thìa thôn bọn họ được hoan nghênh như thế, có cảm giác vô cùng vinh dự.
Nhưng Dung Bằng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nói với quản lý cửa hàng thực phẩm phụ: “Chúng tôi cũng không còn cách nào khác, phiền anh giải thích với những người dân đó, dù sao quân nhân là người đáng thương nhất, họ bảo vệ tổ quốc, bảo vệ nhân dân chúng ta, chúng tôi đã cung cấp hết tất cả là vì muốn ưu tiên cho quân đội.”
Quản lý cửa hàng thực phẩm phụ nghe thấy ông ấy nói vậy thì còn nói thêm được gì đây, chỉ có thể than thở rồi cúp điện thoại.
Ông ấy ngồi ở trong văn phòng một lúc lâu, ngẫm nghĩ nếu mình đi ra ngoài nói với họ là cải thìa hết hàng rồi, có khi nào những người này sẽ xé xác ông ấy luôn không?
Ông ấy cũng cảm thấy tò mò, loại cải thìa đó thật sự ăn ngon như vậy sao?
Ngày hôm qua cải thìa vừa lên kệ là đã bị tranh nhau cướp sạch, quản lý cửa hàng thực phẩm phụ như ông ấy cũng không còn thừa lại chút gì.
Ông ấy chẳng thể ngờ rằng cải thìa này sẽ gây ra tiếng vang lớn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT